Bài giảng Đại Lễ An Táng Đức Cha Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Sang của Đức Cha Giuse Vũ Văn Thiên

0
79
Kính thưa cộng đoàn phụng vụ,

Đó là những vần thơ của thi sĩ Giám mục Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Sang, bút danh là Bạch Lạp, tức là cây nến trắng. “Bạch lạp” cũng là tên của bài thơ này. Đây là một trong những bài thơ tác giả rất tâm đắc. Vì thế, khi xây dựng nhà thờ Chính tòa Thái Bình, Đức Cha Phanxicô Xaviê đã cho khắc trên cung thánh. Những vần thơ như lời tự sự của tác giả về cuộc đời mình, đồng thời cũng là một triết lý sống Kitô giáo, một trải nghiệm về lý tưởng tông đồ và hành trình của đời dâng hiến.Bài thơ “Bạch lạp” như một lời tự sự phác họa cuộc đời của tác giả, cũng là cuộc đời của mỗi người chúng ta. Những cây nến thường đặt trên bàn thờ để tôn thờ Thiên Chúa, tôn kính các vị thần linh hoặc ông bà cha mẹ. Ánh sáng ngọn nến, vừa để soi sáng, vừa để sưởi ấm, và cũng vừa là cử chỉ tôn thờ. “Thân trắng trong mà lòng trắng trong”, màu trắng của cây nến diễn tả sự thanh tịnh, đơn sơ và thánh thiện. Sống như hình ảnh cây nến cũng là ơn gọi của người Kitô hữu. Khi lãnh nhận bí tích Thanh Tẩy, vị chủ sự lễ nghi trao cho chúng ta một cây nến cháy sáng với lời dặn dò hãy cố gắng sống như con cái sự sáng để góp phần chiếu sáng thế gian bằng lòng đạo hạnh và những nhân đức của mình. Cây nến trắng là lời mời gọi mỗi người tín hữu hãy trở nên tinh tuyền thánh thiện trong lời nói, tư tưởng và việc làm của mình.

Bài thơ “Bạch lạp”  diễn tả một triết lý sống Kitô giáo. Cuộc sống chỉ có ý nghĩa khi con người biết sống vì tha nhân, sống cho người khác và vì người khác. Như cây nến thắp sáng âm thầm chấp nhận hao mòn mỗi ngày để đem nguồn sáng cho đời, người Kitô hữu cũng phải dấn thân phục vụ anh chị em mình. Trong Tin Mừng thánh Gioan, Chúa Giêsu đã khẳng định với chúng ta: Người là hạt lúa mì gieo xuống lòng đất, chấp nhận mục nát để nảy mầm, sinh hoa kết trái. Hạt lúa gieo xuống đất, không chấp nhận mục nát, sẽ trơ trọi vô nghĩa. Ngọn nến không đón nhận lửa để thắp sáng sẽ trở nên vô dụng. Chúa Giêsu nói về hạt lúa trong bối cảnh của cuộc thương khó mà Người sắp phải trải qua, đồng thời qua đó, Người khẳng định, qua cái chết, Người sẽ được tôn vinh. Qua những lời này, Chúa Giêsu cũng mời gọi những ai theo Chúa cũng phải học nơi Người sự hy sinh, sống vì hạnh phúc của tha nhân.

Bài thơ “Bạch lạp” cũng diễn tả với chúng ta ý nghĩa của đời dâng hiến và lý tưởng tông đồ. “Muốn vì nhân thế khơi nguồn sáng”. Cũng như cây nến chấp nhận hao mòn để tỏa sáng cho đời, người tông đồ phải lên đường mang ánh sáng của Chúa đến cho muôn dân. Công cuộc mang ánh sáng là một chuỗi những gian truân và gắn liền với thập giá, vì thế mà thân phận cây nến phải “đêm đêm giọt lệ nhỏ ròng ròng”. Như Đức Giêsu đã rảo khắp nẻo đường xứ Palestine để rao giảng Tin Mừng, người tông đồ cũng phải đi đến những vùng ngoại vi (theo kiểu nói của Đức Giáo Hoàng Phanxicô) để đem tình thương của Chúa đến với con người thuộc mọi tầng lớp xã hội, nhất là những người bị quên lãng và loại trừ. Chẳng có cuộc lên đường nào mà không đòi hỏi phải hy sinh. Không có con đường nhung lụa dành cho nhà truyền giáo. Tác giả bài thơ đã diễn tả những hy sinh đó qua hình ảnh rất sinh động “rút ruột khêu lên ngọn lửa hồng”. Đó là những lao nhọc, chông gai vất vả. Đó cũng là những trải nghiệm thực tế về những hy sinh trong trách nhiệm của một người mục tử. Những hy sinh ấy không rơi vào quên lãng, nhưng được khắc ghi trong trái tim của Thiên Chúa và trong lòng Giáo Hội.

Kính thưa cộng đoàn, cây nến trắng có tên là Phanxicô Nguyễn Văn Sang, sau 86 năm tỏa sáng, nay đã ngừng cháy. Cây nến ấy đã chiếu sáng ở nhiều cương vị khác nhau: Giám mục phụ tá Tổng Giáo phận Hà Nội, Giám đốc Đại Chủng viện Thánh Giuse Hà Nội, Tổng Thư ký Hội đồng Giám mục Việt Nam, Phó Chủ tịch Hội đồng Giám mục Việt Nam. Đức Cha Phanxicô đã đi nhiều nơi, gặp gỡ nhiều người đủ mọi tầng lớp, nhất là đến với người nghèo, để đem cho họ ánh sáng Tin Mừng và tình thương của Thiên Chúa. Trong 86 năm cuộc đời của Đức Cha Phanxicô, có 59 năm đời linh mục, 36 năm Giám mục, trong đó 19 năm là Giám mục chính tòa Thái Bình. Với tâm niệm đời Giám mục “Chân lý trong tình yêu” và noi gương vị thánh Bổn mạng của mình, Đức Cha Phanxicô Xaivê đã vượt qua nhiều ranh giới để đối thoại với mọi tầng lớp, không phân biệt tôn giáo hay chính kiến, giàu hay nghèo, học thức hay bình dân với thao thức trình bày giáo huấn của Tin Mừng, tạo nhịp cầu cảm thông giữa Giáo Hội với các tổ chức xã hội.

Trong tinh thần đức tin, chúng ta xác tín rằng, cây bạch lạp mang tên Phanxicô Xaviê không ngừng cháy để rơi vào quên lãng đi về cõi hư vô. Tác giả sách Khôn ngoan đã khẳng định với chúng ta như thế, bởi vì “linh hồn những người công chính ở trong tay Chúa, và nỗi thống khổ của sự chết không đụng tới các ngài. Dưới cái nhìn của người đời, có vẻ như họ ra đi vĩnh viễn, nhưng thực ra, các ngài đang hưởng bình an”. Vâng, ngọn nến trắng ấy ngừng cháy trong cõi tạm, để khởi đầu một giai đoạn mới, bừng cháy trong cõi ngàn thu, để hòa vào niềm vui bất diệt nơi phụng vụ thiên quốc, cùng với muôn cơ binh thiên thần ca tụng Chúa không cùng.

Cuối thánh lễ này, chúng ta sẽ gửi thi hài của Đức Cha Phanxicô Xaviê trong lòng đất, như hạt lúa gieo xuống chờ ngày nảy mầm và sinh hoa kết trái. Chúng ta cùng cảm tạ Chúa đã ban cho Giáo Hội Việt Nam nói chung và Giáo phận Thái Bình nói riêng một vị chủ chăn đã hết mình vì đoàn chiên, đầy tâm huyết, như ngọn nến cháy để đem nguồn sáng cho đời. Xin cho chúng ta noi gương ngài bước đi trong ánh sáng là chính Thiên Chúa, nhờ đó chúng ta trở nên thánh thiện và tinh tuyền, giữa bao gian nan thử thách của cuộc đời. Đức Kitô là ánh sáng thế gian. Tin vào Chúa là tin vào Ánh sáng chân lý và đi theo ánh sáng ấy. Đó cũng là điều Thánh Gioan tông đồ khuyên nhủ chúng ta trong Bài đọc II. Một khi bước theo ánh sáng, chúng ta cũng sống tình hiệp thông với anh chị em mình và cùng với họ góp phần làm cho ánh sáng lan tỏa nơi trần gian. Khi sánh ví đời mình với cây nến trắng, thi sĩ Bạch Lạp cũng gửi gắm niềm hy vọng nơi Chúa Giêsu phục sinh. Người là ánh sáng bừng lên trong đêm tối. Hình ảnh này được diễn tả trong đêm vọng Phục Sinh, với cây nến tỏa sáng. Đức Giêsu đã vượt qua cái chết để đến với sự sống; đã vượt qua tăm tối để đến với ánh sáng; đã vượt qua đau khổ để đến với vinh quang. Cây nến phục sinh được đặt bên cạnh thi hài của người tín hữu, như lời tuyên xưng đức tin vào sự phục sinh và sự sống đời đời.

Trong thánh lễ này, cùng với của lễ trên bàn thờ là bánh và rượu, chúng ta dâng lên Chúa cuộc đời và sứ mạng của Đức Cha Phanxicô Xaviê, như một lời tạ ơn, và như một cây nến trắng, với ước nguyện cây nến ấy tỏa sáng trong nhà Chúa Cha, như phần thưởng dành cho người tôi tớ trung thành. Amen
+Gm Giuse Vũ Văn Thiên
Giám mục Gp Hải Phòng

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here