More

    Tóm lược Cuộc thương khó của Chúa Giêsu

    Bấy giờ, một người trong nhóm mười hai tên là Itcariôt, đi gặp các thượng tế mà nói: Tôi nộp ông ấy cho quí vị, thì quí vị muốn cho tôi bao nhiêu? Họ quyết định cho hắn ba mươi đồng bạc.Từ đó, hắn cố tìm dịp để nộp Đức chúa GIÊSU.
    Ngày đầu tuần lễ không men.
    Các ông môn đệ đến bên cạnh Người.
    Họ đưa ý kiến giãi bày:
    “Thầy ơi! con dọn lễ này ở đâu?”Nhìn họ, Chúa khẽ gật đầu:
    Dịu dàng Chúa nói một câu chân tình:
    ” Hỡi này, Thầy bảo các anh
    Hãy mau đi đến nội thành ngoài kia.Các anh vào gặp chủ nhà.
    Và hãy nói với ông ta thế này:
    “Thời Thầy sắp đến rồi đây.
    Thầy muốn ăn lễ nơi này, nhà ông.”

    Môn đệ tuân giữ trong lòng.
    Cùng chủ dọn tiệc rồi cùng bưng ra.
    Chúa vào dự lễ Vượt Qua.
    Lúc đang dự lễ trong nhà Tiệc Ly.

    Mọi người yên lặng lắng nghe.
    “Các anh phải nhớ khắc ghi lấy lời.
    Có người phản bội Thấy rồi
    Anh ấy,sẽ nộp Con Người nay mai”

    Các ông buồn bã, thở dài.
    Hỏi rằng mình đã làm sai điều nào.
    “Thầy ơi! chẳng lẽ con sao?
    Hay là tại bởi người nào mà thôi.”

    Lòng nghe xao xuyến ngậm ngùi.
    Bấy giờ, Chúa mới mở lời nói ngay.
    “Người ngồi chung ghế hôm nay.
    Chấm cùng một đĩa, ngày mai bắt Thầy”

    Lời xưa, đã chép thế này.
    “Con Người sẽ phải có ngày treo lên.
    Tiếc thay cho kẻ yếu mềm.
    Nộp Người chỉ có được thêm mấy đồng

    Trên đời có nó như không.
    Làm người như thế thà đừng sinh ra..”
    Giu đa,cay đắng xót xa.
    Cúi gằm mặt xuống để mà lắng nghe.

    Bàng hoàng hắn nói:” Rapbi !
    Thưa Thầy, chẳng lẽ lại là con sao?”
    Âm thầm che dấu đớn đau.
    Nhìn ông, Chúa nói một câu chân thành:

    ” Việc này do bởi tay anh”
    Nghe rồi mắc cở hắn đành đi mau.
    Khiêm cung, Chúa khẽ cúi đầu.
    Chúa ngước đôi mắt nguyện cầu lên Cha.

    Tay người cầm bánh bẻ ra
    ” Bánh này lên thịt của Ta rõ ràng.
    Thần lương làm của ăn đàng.
    Ai ăn sẽ sẽ sống vẻ vang muôn đời”

    Chúa nâng Ly rượu lên Trời.
    Hết lòng tha thiết với lời kêu xin
    “Đây là ly rượu đức tin.
    Trở nên Máu Thánh tinh tuyền yêu đương.

    Là chén giao ước tình thương.
    Đời đời vĩnh cửu trên đường mai sau.”
    Hãy cùng chia sẻ với nhau.
    Bí tích Thánh Thể nhiệm màu khắc ghi”

    Dọn mình cho cuộc ra đi.
    Chúa nghe đau xót, ê chề, đơn côi.
    Thánh vịnh vừa hát xong rồi.
    Chúa cùng môn đệ lên đồi Ô Liu.

    Dặn dò những kẻ Chúa yêu.
    “Các con sẽ ngã như điều đã ghi.
    Giết người chăn dắt chết đi.
    Đàn chiên tan tác tức thì thế thôi !

    Sau khi Thầy sống lại rồi.
    Thầy sẽ đến trước, sau thời các anh”
    Phê Rô vội vã nói nhanh:
    “Con sao vấp ngã cho đành ,Thầy ơi!

    Cho dù thịt nát xương rơi.
    Thì con cũng sẽ đời đời theo chân”
    Chúa đưa gót bước lại gần:
    ” Trước khi gà gáy ba lần chối Ta.

    Phê Rô lòng thấy xót xa.
    “Nếu mà như thế con thà chết đi .
    Sống mà như thế làm gì?
    Những lời Thầy dạy, Con ghi suốt đời.”

    Áo choàng màu đỏ thắm tươi.
    Chúa vào vườn Giệt dâng lời kêu xin.
    Với lời nguyện ước dâng lên
    Trung trinh son sắt ngước nhìn lên Cha

    Hương lòng rộn rã thiết tha.
    Hòa trong kinh nguyện xin Cha thương tình.
    “Chén này Cha lỡ sao đành.
    Trao cho con uống một mình con thôi.

    Chén này đắng lắm Cha ơi!
    Cất đi ra khỏi cuộc đời cho con.
    Nhưng đừng theo ý của con.
    Xin vâng thánh ý vẹn tròn của Cha.

    Những lời Cha đã phán ra.
    Con xin tuân giữ thật là thủy Chung.”
    Chúa âu yếm nhìn các ông.
    Khi họ đang ngủ say trong giấc nồng.

    Giu đa cùng với tùy tùng.
    Đốt đèn đốt đuốc truy lùng trong đêm.
    Gậy gộc, giáo mác đi tìm.
    Hắn ta ra lệnh” Hãy nhìn vào tôi.

    Tôi hôn ai, chính là người.
    Các anh bắt lấy đồng thời mang đi ”
    Tiến gần Chúa,  hắn “Rap bi !
    Đôi tay giang rộng, tức thì ôm hôn.

    Quân lính tiến lại gần hơn.
    Ra tay bắt Chúa chẳng cần nói chi.
    Một người đứng phía bên kia.
    Ông ấy vung kiếm chém lìa một tai.

    Của tên đầy tớ thầy Cai
    Chúa lên tiếng phán” Kiếm này cất đi !”
    Dùng gươm đâu lợi ích gì?
    Rồi đây cũng sẽ chết vì chính gươm.

    Cha Thầy luôn bước chung đường.
    Nếu Thầy xin cứu, Cha thương giúp liền.
    Đạo binh Thiên sứ hai bên.
    Ra tay bênh đỡ, dẹp yên mọi bề.”

    Chúng liền trói Chúa mang đi.
    Bao lời xỉ nhục, nặng nề, chê khinh.
    Chúng đưa Chúa đến Pháp đình.
    Cùng nhau lên án luận hình, thương thay!

    Hắn đã từng nói thế này:
    “Đền thờ hắn phá ba ngày xây xong.
    Sao không mở miệng hỡi ông.
    Họ nói như thế hỏi lòng nghĩ sao?”

    Chúa chẳng hề nói câu nào.
    Người giữ im lặng chẳng bào chữa chi.
    ” Sao Ông không nói điều gì.
    Nếu con Thiên Chúa, ông thì nói ngay.”

    ” Đúng lời ông nói mới đây.
    Tôi con Thiên Chúa, chính Ngài sinh ra.”
    ” Hắn vừa xúc phạm Chúa Cha.
    Tội hắn phải chết thế là xong thôi.”

    Đứng bên đống lửa giữa trời.
    Con đầy tớ gái mở lời nói ra:
    ” Ông này cùng với ông ta.
    Cùng chung một hội, một nhà với nhau”

    ”  Này cô, tôi biết gì đâu.
    Cớ sao, cô lại đổ dầu vào thêm.
    Ông ấy, Tôi đâu có quen.
    Việc chi cô phải gây phiền cho tôi.”

    Phê Rô lòng dạ bồi hồi.
    Vội vàng lên tiếng ngỏ lời không quen.
    Trời còn chìm dưới sương đêm.
    Bỗng gà cất tiếng báo liền canh ba.

    Nhớ lại lời Chúa phán ra.
    ” Khi gà chưa gáy , chối Ta ba lần”
    Ông buồn cúi mặt âm thầm.
    Ngậm ngùi ông đứng lặng câm dựa tường.

    Gục đầu xin Chúa xót thương.
    Bỏ đi lầm lỗi sai đường cho tôi.
    Philato xét hỏi Người.
    Thấy Chúa vô tội ông thời muốn tha.

    ” Tha Giê Su hay Baraba”
    Chúng liền gào thét hò la vang trời.
    ” Đem đóng đinh nó trên đồi.
    Xin quan hãy trả lại người chúng tôi”

    Xoa tay ông nói mấy lời.
    Truyền rằng: “Ta sẽ trao Người cho dân ”
    Than ôi nát cả tấm thân.
    Hằng ngàn roi vọt tím bầm dọc ngang.

    Âm thầm Ngài cất tiếng than.
    ” Xin Cha tha tội chúng làm Cha ơi!
    Bởi Chúng chẳng biết tới Người.
    Theo đường tội lỗi cuộc đời u mê.”

    Áo choàng chúng xé đem chia.
    Trên đầu gai nhọn đâm lìa thịt da.
    Mặt mày máu đỏ chan hòa.
    Từng giọt nhỏ xuống như là sương mai.

    Vác cây Thánh Giá trên vai.
    Vừa đi vừa ngã sõng soài hai tay.
    Roi vọt bầm nát thân gấy.
    Từng dòng máu đổ chan đầy lối đi.

    Một tay Chúa cố giữ ghì.
    Để cây thập tự khỏi đè xuống chân.
    Tay kia chống đỡ tấm thân.
    Đứng lên quỵ xuống bao lần chơi vơi.

    Thân gầy hằn dấu đòn roi.
    Bước chân khập khiễng lên đồi Golgo.
    Hoàng hôn nắng tím mịt mờ.
    Đường dài khúc khuỷu bao gờ đá cao.

    Hoang vu gió thét, gầm gào.
    Máu mồ hôi đổ tuôn trào khắp nơi.
    Rùng mình tim đập từng hồi.
    Bao nhiêu đau đớn không lời thở than.

    Quân lính lột cả áo choàng.
    Đội vành gai nhọn muôn vàn đớn đau.
    Tay chân đinh sắt đâm thâu.
    Đất Trời u ám một màu tóc tang.

    Đứng dưới chân có Gioan.
    Và người hiền mẫu mắt tràn lệ vương.
    “Đây là người Mẹ yêu thương.
    Đây là con Mẹ chung đường hy sinh.”

    Trên cây khổ giá tội tình.
    Chúng đeo bản án nhục hình viết tay.
    ” Vua dân Do Thái là đây.”
    Người qua kẻ lại suốt ngày cười chê.

    ” Ngươi là kẻ phá đền thờ.
    Sao không tự cứu còn chờ đợi ai?”
    Kinh sư kỳ mục hỏi Người.
    ” Cứu người thì được cứu mày thì sao?”

    Lúc giờ thứ chín bắt đầu.
    Chúa kêu lớn tiếng thảm sầu: Ê li ”
    Này kìa ! nó gọi tiên tri.
    Để ông ấy cứu tức thì cho nhanh.”

    Đồi cao, thân xác chênh vênh.
    Đất trời cô quạnh bóng hình chơi vơi.
    Lồng ngực tim đập từng hồi.
    Chúa kêu:’ Ta khát ! Làn hơi bập bềnh.

    Dấm chua thấm ướt môi mình.
    Ngước đôi mắt ướt tự tình với Cha.
    ” Linh hồn con phó tay cha.
    Hành trình cứu chuộc thế là đã xong.”

    Đất trời nghiêng ngả bão giông.
    Đền thờ màn cũng xé đồng, chia hai.
    Đám lính canh giữ xác Người.
    Giật mình thảng thốt buông lời thất kinh.

    ” Ông này Chúa tể thiên đình.
    Hy sinh chịu chết khổ hình hôm nay.”
    Đinh sắt đóng cả chân tay.
    Lưỡi đòng đâm thấu thân gầy đớn đau.

    Chiều hoàng hôn nắng úa nhàu.
    Mây trời u ám nhuộm màu tóc tang.
    Khách qua dừng bước khóc than.
    Cận vệ đồi máu hoang tàn , xác xơ.

    Môn đệ xin Philato.
    Rằng ông mong đợi suốt từ sớm mai.
    Xin quan cho nhận thi hài
    Đem đi an táng giữa đồi hoang vu.

    Xác Người được đặt trong mồ.
    Liệm trong một tấm vải thô tầm thường.
    Cửa hang đậy đá ven đường.
    Các bà ở lại mắt vương lệ sầu.

    Thẫn thờ đưa mắt nhìn nhau.
    Lung linh hoa lá nhuộm màu đau thương.
    Khi ngày áp lễ vừa xong.
    Kinh sư biệt phái thông đồng với nhau.

    ” Tên này từng nói một câu :
    Chết ba ngày sẽ bắt đầu Phục sinh.
    Quan cho lính gác tận tình.
    Kẻo họ trộm xác thầy mình đem đi.

    Dựng chuyện bán tín bán nghi.
    Ông ấy mới chết nay thì vinh quang.”
    Từ trong mộ tối khải hoàn.
    Dân chúng nghe thấy ngỡ ngàng ông ơi! ”

    Quan liền đứng dậy ngỏ lời:
    “Quân lính có sẵn các người gác đi.
    Đâu cần phải tính chi ly.
    Cứ làm như ý tùy nghi đàng hoàng.”

    Chúa ơi! Xin hãy đoái thương.
    Dắt con qua mọi nẻo đường chông gai.
    Cho con cùng bước theo Ngài
    Vác cây Thánh Giá miệt mài con đi.

    Tuần Thánh năm 2018 , Giuse. Dương Mai

    Hot Topics

    Related Articles